*Lịch up truyện: 23h hằng ngày*
VĂN ÁN:
“Thanh ti tự thuỷ miên
Tiếu như lê hoa đạm.”*
Mang theo trí nhớ của kiếp trước, nàng trọng sinh vào một đứa trẻ mới sinh. Nàng có một thân diệu thủ hồi xuân y thuật cùng mong muốn đi khắp quốc gia xa lạ- nơi nàng trọng sinh- 1 quốc gia dương thịnh âm suy( nhiều nam ít nữ). Thế nhưng nàng lại không biết số phận đã bắt đầu từ lâu....
*: "Tơ xanh như tơ nước
Nụ cười như hoa lê"
Kim liên hiện, thiên hạ an,
Nhất lũ hương hồn tuy phong thệ,
Hà xứ nhi lai hà xứ quy.
Hồng nhan phủ cầm lạc khuynh nhàn,
Tiểu song lạc ảnh tư quân nhan.
Liễu nhứ dương hoa phiêu tiêm viễn,
Hoa lạc thuỳ gia tích quân linh.
Dịch nghĩa:
Kim liên xuất hiện, thiên hạ an ổn,
Một sợi hương hồn bay nhanh trong gió,
Nơi nào để tới nơi nào để về.
Khách má hồng lướt đàn chao đảo an nhàn,
Khung cửa nhỏ mặt người rơi nỗi nhớ.
Tơ liễu phất hoa bay xa dần,
Hoa rơi nhà ai tích lại người xót thương.”
Hắn, phá trần cười, phong hoa tuyệt đại, khinh nam:" Ta thật vất vả chờ ngươi lớn lên, cho nên, ngươi phải là của ta....của ta..."
Hắn, nổi giận dùng cánh tay sắt của mình ôm nàng vào lòng, sắc mặt thẹn thùng, ngữ khí lại bất đồng cường ngạnh: " Có phải chỉ cần ta chiếm đoạt thân thể ngươi thì ngươi liền thành thành thật thật sinh cho ta một đứa nhỏ xinh đẹp giống ngươi?".
Hắn, tư thái nhanh nhẹn, cao quý tao nhã, nhưng trong mắt đã có thị huyết ngoan ý: " Ta thương ngươi, sủng ngươi, cho nên ngươi trăm ngàn lần không được cùng dã nam nhân khác cấu kết làm bậy."
Hắn, nhíu mày cười, vô lại cười, giống như vô vị lại chí phải ở nhất định phải: " Không phải là của ta, ta liền khóc sau đó lại nháo, thật sự không được liền...tự tử."